Cuộc đời tẻ nhạt của những “xác sống” vật vờ bên trong “vùng an toàn”: Ngoài kia bao la thế giới, cứ cố chấp đứng im bạn sẽ mãi chỉ là kẻ tầm thường

Tác giả Steven Pressfield đã từng nói: “Viết lách không khó. Ngồi xuống và bắt tay vào làm mới khó.”

Điều này đúng với hầu hết các lĩnh vực trong cuộc sống của chúng ta. Con người luôn mơ mộng sẽ làm được điều nọ, hoàn thành giấc mơ kia, nhưng chẳng mấy ai đi được tới cùng. Cứ được 80% quãng đường, ta lại chùn bước và tự thỏa hiệp với bản thân. Thậm chí, có những người còn chẳng sẵn sàng bước những bước đầu tiên.

Có thể bạn muốn thay đổi và bước vào những vùng trời mới, nhưng việc bắt tay vào làm khiến bạn sợ hãi. Thay vì dám thất bại, họ quyết định ở trong vùng an toàn và chấp nhận cuộc sống nhàm chán đang có.

Cuộc sống của bạn có đang như vậy không? Rất nhiều người gửi email xin tôi lời khuyên như thế này: “Chris, tôi cảm thấy mất hứng thú và thiếu can đảm. Sau một chuỗi những thất vọng, tôi thực sự rất mệt mỏi và không dám liều mình làm gì nữa. Vì thế, tôi quyết định dừng lại chờ xem điều gì sẽ xảy ra”.

Tin hay không tùy bạn, nhưng tôi nhận được hàng đống những email kiểu này mỗi ngày. Tất cả họ đều chùn bước trước một thứ: nỗi sợ.

 Cuộc đời tẻ nhạt của những xác sống vật vờ bên trong vùng an toàn: Ngoài kia bao la thế giới, cứ cố chấp đứng im bạn sẽ mãi chỉ là kẻ tầm thường - Ảnh 1.

Nỗi sợ sẽ thui chột sự phát triển của bạn.

Nỗi sợ sẽ dẹp bỏ tiềm năng của bạn.

Nỗi sợ sẽ thiêu chết giấc mơ của bạn.

Nỗi sợ sẽ hủy hoại các mối quan hệ của bạn.

Nhưng trên hết, nỗi sợ sẽ ngăn cản bạn thực hiện điều quan trọng nhất: bước ra khỏi vùng an toàn và đi những bước đầu tiên. Nỗi sợ ấy chẳng khác nào một loại virus, khiến bạn chùn chân và chấp nhận cuộc sống tầm thường của mình.

Các mối quan hệ của bạn xấu đi, nhưng bạn chấp nhận điều đó và chẳng làm gì.

Sức khỏe của bạn tệ đi, nhưng bạn chấp nhận điều đó và chẳng làm gì.

Bạn cảm thấy mình dễ bị xao nhãng hơn. Tư duy của bạn trở nên thiếu sắc bén. Suy nghĩ của bạn bị lấp đầy bởi những cảm xúc tiêu cực.

Cuộc đời bạn cũng giống như một khu vườn. Bạn không thể dùng vẻ bên ngoài để đánh lừa sự mục ruỗng bên trong. Bạn phải tìm được ngọn nguồn của vấn đề và loại bỏ nó. Nếu không bạn sẽ chết dần chết mòn trong chính cái vùng an toàn của mình, chẳng khác nào một cái xác sống vật vờ không phương hướng, không mục đích.

Một khi đã bắt tay vào làm, bạn sẽ phải đối mặt với rất nhiều rủi ro. Nhưng những rủi ro đó chỉ thực sự xuất hiện khi bạn thất bại, chứ không phải nếu bạn thất bại. Bạn sẽ nghi ngờ không biết bao giờ mình mới có thể bắt đầu tiền bộ.

Hãy nhìn vào sự phát triển của một đứa trẻ.

Hãy thử tưởng tượng, sẽ ra sao nếu cha mẹ của đứa trẻ đó quá sợ con mình vấp ngã và bị thương trong quá trình phát triển, và quyết định sẽ bế chúng đến bất cứ nơi nào chúng cần? Rõ ràng, những đứa trẻ ấy sẽ chẳng bao giờ có cơ hội đứng vững trên đôi chân mình, phát triển kỹ năng vận động, hay sở hữu một cơ thể khỏe mạnh. Bởi lẽ, thay vì để chúng tự tiến bộ và phát triển cơ bắp, cha mẹ lại giữ trẻ trong vùng an toàn của chính mình.

Chúng ta sẽ mãi chẳng bao giờ trưởng thành được nếu cứ mãi do dự và sợ hãi, không dám bước chân vào thế giới vô định. Đúng là cuộc sống luôn có những rủi ro và bí ẩn mà chúng ta không kiểm soát được. Nhưng nếu cứ sợ mãi như thế, chúng ta sẽ kìm hãm khả năng tiến bộ trong tương lai của chính mình. Muốn làm nên những điều không tưởng, bạn cần phải có một quyết tâm không tưởng và một tinh thần sẵn sàng chấp nhận rủi ro không tưởng kèm theo.

Vậy rốt cuộc, bạn có định tiếp tục sống một đời an toàn và mắc kẹt trong sự hoài nghi chỉ vì đã từng bị vấp ngã trong quá khứ? Hay bạn định bước đi những bước đầu tiên kể cả khi trước mặt là rủi ro rình rập? Bởi vì, sự thật là bạn không thể nào tận dụng được hết khả năng của mình nếu cứ đặt “an toàn là trên hết”.

 Cuộc đời tẻ nhạt của những xác sống vật vờ bên trong vùng an toàn: Ngoài kia bao la thế giới, cứ cố chấp đứng im bạn sẽ mãi chỉ là kẻ tầm thường - Ảnh 2.

Muốn thay đổi, trước tiên, bạn phải bước ra ngoài.

Bước đầu tiên trong quá trình bước chân vào một thế giới đầy ắp những điều chưa biết, đó là bạn phải dám chịu trách nhiệm cho chính bản thân mình. Nếu bạn đã quá mệt mỏi và chán ngấy cuộc sống an toàn nhưng tầm thường của mình, đây là những điều bạn cần làm để đi những bước đầu tiên.

Chịu trách nhiệm với cuộc đời

Đừng để cảm xúc khống chế bạn. Hãy học cách sống có kỷ luật và kiểm soát được cảm xúc của mình. Đừng tin vào những gì bạn cảm thấy, mà hãy để hành động dẫn lối cho bạn.

Nắm bắt cơ hội

Bạn sẽ luôn tìm ra lý do để ngụy biện cho cuộc sống tầm thường của mình. Muốn vượt qua cám dỗ này, bạn phải học cách chấp nhận rủi ro và những điều chưa biết.

Dẹp bỏ mọi lời biện minh và bắt tay vào hành động.

Đừng chờ đợi “đúng người, đúng thời điểm” trước khi bắt tay vào làm, vì sẽ chẳng bao giờ tồn tại điều đó. Ngoài ra, đừng để những thất bại trong quá khứ cản trở thành công trong tương lai của bạn. Nếu vấp ngã, cứ đứng dậy và bắt đầu lại từ đầu.

Nạp lại năng lượng

Đến một lúc nào đó, bạn sẽ mất hết động lực. Những hào hứng ban đầu rồi cũng phai nhạt. Vì thế, hãy giải quyết vấn đề này trước khi nó bắt đầu.

Việc đi những bước đầu tiên luôn luôn khó khăn, nhưng là điều cần thiết. Trải qua nhiều thăng trầm, tôi nhận ra rằng, tôi thà ngã sấp mặt còn hơi quay trở về tháng ngày khổ sở vì nuối tiếc. Vì vậy, cứ tự tin lên, bước ra khỏi vùng an toàn và tiến về tương lai đầy những điều bất ngờ phía trước.


Theo Ngọc Hà

Trí thức trẻ