Ngày xưa chỉ một ánh mắt liếc nhìn, một cái nắm tay cũng khiến mấy đêm liền thao thức, ngày nay dù có... lên giường cũng mơ hồ mối quan hệ với người trước mặt là gì.
Nhiều người trẻ ao ước có được một mối tình như cha mẹ hay anh chị mình ngày trước, có thể yêu nhau đến 7 – 8 năm mới cưới. Bởi ngày nay, tình yêu của nhiều bạn trẻ chỉ còn tính bằng tháng, có khi bằng tuần.
Thời ông bà chúng ta yêu nhau, họ yêu từ rất sớm. Những khi chỉ mới chạm đến tuổi trăng tròn thì đã yêu chắc chắn là chân thành và gắn bó. Chuyện thời xưa tất nhiên sẽ khác, nhưng tình yêu thời đó không bị tác động bởi những điều xung quanh. Ông bà chúng ta chỉ yêu và hẹn hò đúng 1 người trong đời, mà đã xác định yêu ai thì tính chuyện trăm năm chứ không chần chừ vì muốn ổn định sự nghiệp hay cuộc sống.
Đến dễ dàng
Nhìn chung tình yêu thời nay cũng đơn giản lắm, nhưng đến vội và cảm xúc thì mãnh liệt dữ dội. Gặp nhau trên mạng, nói chuyện vài ba câu, dành cho nhau sự quan tâm nhất định cũng đủ để thích nhau. Nếu có vô tình gặp nhau ở trên đường, quán cà phê… thì mạo muội xin facebook nhau rồi cũng vẫn y như thế: nhắn tin, quan tâm rồi yêu nhau.
Chắc chắn ai trong số những người trẻ như chúng ta cũng rất nhiều lần bắt đầu tình yêu bằng những cách như thế dù là yêu xa hay yêu gần. Thứ gọi là mạng xã hội đưa con người ta đến dễ dàng nhưng vô tình gieo rắc những điều lừa dối.
Người ta chẳng còn thẹn thùng, chẳng ngượng ngùng, chẳng đắn đo, chẳng lắng lo đúng theo muôn vàn cảm xúc. Tình yêu nhanh và vồ vập quá lại hóa nhạt nhòa. Lúc buông lời từ giã, ta không nói cùng nhau mà trên trang cá nhân luôn dài ngoằng những bản tình ca hoặc tố tình sướt mướt. Có những chuyện chỉ cần không còn âm thầm sẽ không còn đẹp nữa, tình yêu ồn ào thì gốc rễ khó sâu.
Con người hiện đại ngày càng vô tâm, thứ ấy ngấm ngầm giết chết những mối liên kết giữa người với người trong vô thức. Những thứ đồ công nghệ dù tiện lợi nhưng biết mấy thành tâm, những thứ sinh ra để phục vụ con người mà giờ đây người ta chuyển sang giao phó hoàn toàn cho nó.
Ngoài ra có một sự thật phũ phàng, con người thường rất tham lam. Họ luôn hy vọng nửa kia phù hợp với hình mẫu hoàn hảo mình yêu cầu, nhưng không chịu cho người kia cơ hội hoặc dành thời gian để cả hai cùng trưởng thành. Họ luôn suy nghĩ về “Tình yêu mì ăn liền”, đề cao cái tôi và đòi hỏi ở đối phương phải “đạt chuẩn” của mình.
Không tin nhân duyên
Con người hiện đại cũng không còn hiểu và tin tưởng vào nhân duyên. Nhiều người không tin rằng có thể gặp gỡ và quen biết một người đều là duyên nợ từ tiền kiếp.
Khi đối diện với những bất công, hiểu nhầm trong mối quan hệ, nhiều người không ngừng trách móc người kia, không ngừng bất bình và oán thán chứ chẳng mấy khi biết đặt mình vào vị trí của người kia để thấu hiểu, lắng nghe. Họ luôn khiến nội tâm mình như một quả cầu lửa có thể bốc cháy bất cứ lúc nào. Đúng là món nợ cũ chưa trả xong đã lại chuốc thêm nợ mới vào!
Quá cởi mở
Rồi tình yêu ngày nay, quá cởi mở trong mối quan hệ giới tính. Đây chính là sai lầm tai hại nhất trong tất cả những sai lầm của những đôi yêu nhau. Lối sống “phóng khoáng” khiến con người trở nên không còn trân trọng và tôn trọng nửa kia của mình bởi suy nghĩ đã quá “hiểu” về đối phương.
Hơn nữa, dục vọng của con người vốn không có giới hạn, một khi đã “bước chân vào” thì rất khó dứt ra. Nếu người này không thỏa mãn thì sẽ đi tìm người khác, giống như một cuộc chơi tìm kiếm nguồn vui chứ hoàn toàn không còn là tình yêu nữa. Những chuyện đổ vỡ, oán hận, ghen tuông… phần nhiều đều từ đấy mà ra.
Số đông không xem trọng hôn nhân
Trong cả văn hóa phương Đông lẫn phương Tây, hôn nhân đều rất được xem trọng. Ở phương Tây, khi vào nhà thờ làm lễ, người ta cầu xin Chúa trời chứng giám cho lứa đôi. Ở phương Đông, trong ba lần bái lạy ở hôn lễ, thì đầu tiên chính là bái thiên địa, chính là xin trời đất chứng giám cho hôn nhân. Vậy nên hôn nhân mang ý nghĩa như một lời thề hẹn thiêng liêng, rằng cả hai sẽ luôn ở bên nhau, vượt qua gian nan không oán trách.
Thế nhưng, giới trẻ hiện đại không còn nhiều người cảm nhận được sự thiêng liêng của điều đó nữa. Họ bị chi phối rất nhiều bởi cái gọi là ”theo đuổi tình yêu đích thực”. Thực chất chính là phóng túng bản thân, không tôn trọng người khác nên mới yêu hết người này đến người khác để thử xem ai “phù hợp” với mình.
Yêu cũng dễ mà chia tay cũng dễ. Buông tay nhau như thể một thói quen, dù trong lòng ra sao cũng không bận tâm níu kéo. Càng trưởng thành người ta càng kiêu ngạo không cho phép bản thân quỵ lụy. Cứ cho qua, cho qua, chưa kịp yêu trọn người này thì đã mơ hồ mất nhau và trôi về một tình yêu mới. Đến ruốt cuộc, chỉ nhớ nổi cảm giác yêu đương của mối tình đầu.