Phụ nữ lúc mới yêu là nai, cưới lâu thành sư tử chanh chua là vì các quý ông “đào tạo” cả đấy!

Người ta cứ giải thích về chuyện cãi vã bằng những mỹ từ rằng không cùng quan điểm, không hợp nhau trong suy nghĩ… Nhưng với tôi, bản chất của 1 cuộc cãi nhau thực ra chỉ đơn giản là 2 người cùng nói mà chả có ai chịu nghe. Chính vì vậy nên nó mới không có điểm dừng và không đi đến 1 cái kết tốt đẹp nếu 2 bên không chịu nhún nhường và thỏa hiệp.

Với “thâm niên” 10 năm cãi nhau với vợ bằng 1 tần suất không nhỏ, giờ tôi đã vỡ ra khá nhiều điều. Hồi đầu yêu nhau, vợ chồng tôi cũng yên bình lắm, chả mấy khi mâu thuẫn, chắc có lẽ do ít gần nhau nên mới vậy. Nhưng cưới về thì ôi thôi, cả 1 “bầu trời tinh hoa”. Chúng tôi cãi nhau từ thứ nhỏ nhất, có khi chỉ là vợ đòi bật điều hòa 29 độ, chồng lại muốn để 24 độ, vân vân và mây mây.

Những lúc như thế tôi cáu lắm vì toàn thua vợ. Tôi có kể với lão bạn, hắn ta nói, chỉ cần chứng minh ai là người sai thế là xong, cần gì cãi nhau nhiều. Mà khổ nỗi làm thế nào để phân biệt được ai sai ai đúng thì hắn ta lại quên không nói. Vậy là chúng tôi cứ cố dồn hết cơ bụng, cơ mặt, tập thể dục phổi cũng chỉ để hét vào mặt đối phương là mình đúng.

Tôi kể cho các ông nghe chuyện đơn giản thế này nhé. Vợ tôi nó đẻ xong đứa thứ 3 (cố thằng cu tí) thì đúng như truyền thuyết “não cá vàng” là có thật. Hôm đấy tôi bảo vợ đi rửa xe thế là mất hút luôn từ 3 giờ chiều đến tận 6 giờ tối mới về. Chồng hỏi thì thao thao bất tuyệt bảo gặp đứa bạn ở đầu ngõ, 2 đứa đi chơi chỗ nọ chỗ kia, xong tôi hỏi xe đâu thì mới ngớ người khóc lóc bảo mất rồi.

Thực ra là ông rửa xe có báo tôi rồi nhưng tôi chưa thèm ra lấy, để test trí nhớ của vợ xem thế nào. Sợ thật luôn các ông ạ, cô ấy khóc tầm 1 tiếng rồi nhấc máy gọi công an. Lúc ấy tôi mới can ngăn rồi ra hàng vác xe về. Không ngờ, vợ quay sang “lật mặt” với mình luôn, kêu mình quá đáng, không nói thật các thứ, các thứ… Ơ hay, thế trong chuyện này công minh mà nói ai đúng ai sai? Vợ tôi sai rõ ràng.

Nhưng mà cao trào nó bắt đầu nằm ở chỗ chúng tôi: ông nói gà, bà nói vịt. Tôi phân tích logic vấn đề thì cô ấy lại quay sang than thở đẻ xong trí nhớ kém, chồng không thông cảm cho vợ lại còn bắt nạt, chèn ép nọ kia. Tôi cáu quá, sau khi gào đến muốn đứt dây thanh đới, tôi quyết định dắt xe đi cho đỡ đau đầu.

Sau cái vụ ấy và rất nhiều vụ tương tự, bỗng dưng tôi ngộ ra 1 điều, trong mỗi cuộc cãi vã, đàn ông luôn tìm chiến thắng bằng lý lẽ còn đàn bà lại hay nói chuyện bằng cảm xúc. Có khi mình mất thời gian tìm ra cả ngàn điểm vô lý để chỉ vợ sai chỗ này, không đúng chỗ kia thì cô ấy lại mắt long lanh trong ngỡ ngàng: “Sao anh lại có thể nói với em những lời đấy, đây không phải anh, điều gì đã làm anh thay đổi?”. Vâng, và cả trăm câu hỏi kiểu tương tự như thế đã hướng cuộc cãi nhau sang 1 đường khác. Rồi mọi nỗ lực phân tích vấn đề như 1 luật sư của tôi đã đổ xuống sông xuống bể.

Tôi đã từng kiên nhẫn cãi nhau với vợ cả nửa ngày trời, tất cả cũng để chứng minh cô ấy sai chứ tôi không cần mình thắng. Vì tôi không chịu được những lý lẽ vô lý của cô ấy. Nhưng thay vì đi vào vấn đề, cô ấy lại hỏi “biết thế sao ngày xưa anh lấy em làm gì” rồi bỏ đi chỗ khác. Và 1 thằng đàn ông như tôi thì không thể ưỡn ngực mà tự hào “lúc nào cãi nhau với vợ tôi cũng luôn thắng”. Chiến thắng ấy chỉ làm cho mình bị “ném đá” nhiều hơn thôi.

Thế nên, các ông ạ, để đỡ tốn hơi và làm cho bản thân oai phong 1 chút thì cứ xin lỗi vợ 1 câu, đừng hơn thua đàn bà việc cỏn con ấy.

Chúng ta hay có thói quen khi có số điện thoại lạ gọi tới thường đáp “xin lỗi ai đấy ạ?”. Lúc đứng trên xe bus, đến điểm dừng tiếp theo mà có người đứng gần cửa, chúng ta cũng nói “xin lỗi cho tôi xuống nhờ chút”. Hay việc ngày ngày nhất là đi làm bước vào thang máy, tay cầm nhiều đồ chúng ta cũng phải tỏ ra lịch sự “xin lỗi cho qua nhờ chút”. 

2 từ “xin lỗi” được sử dụng trong cuộc sống hàng ngày rất nhiều, mà nhìn xem, đó là những trường hợp chúng ta không hề có lỗi mà vẫn xin lỗi 1 cách dễ dàng. Đơn giản chỉ vì đó là lễ nghĩa, là phép lịch sự tối thiểu. Vậy thì tại sao các anh lại ngại xin lỗi vợ – người đầu ấp tay gối, sinh con đẻ cái cho mình trong khi ngày nào cũng biết xin lỗi người ngoài?

Xin lỗi không có nghĩa mình sai. Xin lỗi là cách kết thúc cuộc cãi vã nhanh nhất và đỡ gây tổn thương cho nhau nhất. Hôm nay, xảy ra mâu thuẫn các anh nói 1 câu “xin lỗi em, nay anh hơi nóng” nhưng ngày mai mọi việc êm xuôi chồng ngồi thủ thỉ, phân tích cho vợ nghe thì các anh nói gì mà họ chẳng gật đầu.

Mỗi 1 người đàn bà chanh chua đều do những lần cãi nhau mà thành. Còn mỗi thục nữ dịu dàng lại nhờ người đàn ông “phong độ” tạo nên. Vậy thì đừng trách vợ mình hồi yêu là con nai mà cưới về lâu năm thành con sư tử. Cứ thử đi, đừng ngại mất thể diện, đàn ông biết xin lỗi vợ được nhiều hơn mất đấy!