Ngày lễ Vu lan, cài một đóa hồng đỏ lên ngực để biết rằng mình may mắn biết mấy khi còn mẹ. Cài đóa hoa ở vị trí gần tim để nhắc nhớ về công ơn sinh thành của cha mẹ và thấy trân trọng vì những ngày có cha mẹ ở bên.
Ngày rằm tháng 7 âm lịch hàng năm đối với những người con của Phật được xem như ngày để tri ân cha mẹ, được gọi là lễ Vu lan. Ai còn mẹ thì cài hoa đỏ. Ai đã mất mẹ thì ngậm ngùi cài hoa trắng.
Cài hoa là một nghi thức thiêng liêng để tất cả mọi người con nghĩ về đấng sinh thành với tất cả lòng biết ơn. Đây là một nét đẹp trong đời sống văn hóa của người Việt, nhân văn và mang ý nghĩa đạo đức xã hội sâu sắc.
Lễ Vu lan còn gắn liền với câu chuyện của Tôn Giả Mục Kiền Liên cứu mẹ. Bằng tất cả lòng thành của mình, ông đã giải thoát mẹ mình khỏi kiếp ngạ quỷ. Mùa Vu lan được xem là mùa báo hiếu giáo dục con người sống có hiếu có tình, phụng sự cha mẹ lúc cha mẹ còn sống và ghi nhớ về công ơn dưỡng dục, sinh thành.
Hãy nói lời yêu thương với cha mẹ nhân mùa báo hiếu Vu lan.
Vậy mùa Vu lan, bạn đã nói với mẹ mình lời yêu thương chưa.? Dẫu lòng biết ơn cha mẹ thì không kể ngày tháng thế nhưng bày tỏ vào một dịp lễ phù hợp cũng là một điều đáng quý và cần thiết phải không.
Tình yêu của cha mẹ là tình yêu vĩ đại và vô điều kiện trên cuộc đời rằng. Khó để tìm được ai yêu thương chúng ta như đấng sinh thành. Nước mắt chảy xuôi, cha mẹ luôn cố gắng dành tất cả cho con mà chưa mong nhận lại bao giờ. Tôi từng chứng kiến những tấm lòng cao cả như thế.
Nhà không có điều kiện, phải đi làm thuê làm mướn thế nhưng bất chấp cực khổ cha mẹ vẫn chắt chiu từng đồng cho con lên Sài Gòn học đại học. Để làm gì? Chỉ để con có một tương lai tươi sáng, có việc làm nhẹ nhàng, có cuộc sống ổn định, không cần sống vất vả như mình ngày xưa. Chứ không phải mong con trở thành ông này bà nọ, thu nhập cao để phụng dưỡng cho mình. Nuôi con không hề dễ dàng, rồi khi con bệnh, không ngoan, gặp chuyện không vui thì người đau lòng nhất hẳn là cha mẹ. Nhưng những điều đó, những đứa con ai đã từng được nghe?
Có bao giờ, chúng ta làm cha mẹ buồn lòng chưa? Có rất nhiều đấy. Đó là lúc nhỏ, ham chơi mà không về ăn cơm để mẹ gọi mãi. Đó là lúc nhỏ vì bị cha đánh đòn mấy roi mà giận dỗi bỏ đi loanh quanh. Là lúc, gặp chuyện không vui mà không chia sẻ với mẹ để mẹ lo lắng. Là đôi lúc không chăm chỉ học hành phớt lờ đi cuộc mưu sinh vất vả của đấng sinh thành. Còn nhiều hơn thế nữa, có lẽ mỗi người con trong cuộc đời này đều nợ cha mẹ một lời xin lỗi.
Hiếu thảo với mẹ cha khi còn có thể.
Những hy sinh của cha mẹ cả cuộc đời này không phải ai cũng thấu hiểu được. Có người phải đến khi có gia đình, có con rồi mới hiểu lòng cha mẹ. Nhưng thời gian nào có chờ đợi được ai. Có khi lúc biết thương cha mẹ thì cha mẹ đã không còn bên cạnh. Lễ Vu lan nếu vẫn được cài hoa hồng đỏ thì hãy cảm thấy bản thân thật may mắn vì còn thời gian để yêu thương mẹ cha.
Cha mẹ không cần gì nhiều, thỉnh thoảng nấu một bữa cơm, gọi một cuộc điên thoại hỏi thăm là đã đủ vui lòng. Hãy hiếu kính cha mẹ khi còn có thể bởi khi người về với cát bụi, có nuối tiếc cũng chẳng kịp nữa rồi!
“Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không…”