Qua một lần đổ vỡ, cái khao khát mong muốn tìm được một chỗ dựa của người phụ nữ hoàn toàn là chính đáng.
Nổi khắp các hội nhóm hay mặt báo của ngày hôm nay là câu chuyện của cậu bé bị bố dượng kéo tay xuống bàn, nhéo đau trong khi người mẹ nổi tiếng đang livestream. Mặc kệ con đau, mẹ lại chỉ lấp liếm, cố tình giấu đi vết hằn và tiếng con kêu: “Ba đánh con”. Dù cho mới cách đó ít ngày, hình ảnh người bố dượng đang được tung hô như nam thần đời thực khi tận tình chăm sóc con trai riêng của vợ và dành cho con tình yêu vô điều kiện. Nhưng dường như cái kim trong bọc lâu ngày rồi cũng lòi ra, những lời hoa mỹ chẳng thể che đậy được hành động thực tế.
Sau chữ thương dành cho cậu bé, chữ giận dành cho người mẹ, công chúng bỗng chỉ còn lại một nỗi xót xa. Bức tranh ngôn tình giữa người mẹ đơn thân, được chàng trai kém hơn 10 tuổi quỳ xuống cầu hôn, thề ước che chở cả đời hóa ra lại mong manh thế này?
Nếu vậy, người phụ nữ ở lần đò thứ 2, sau khi đã run rẩy bước ra khỏi cành cong sẽ còn nơi nào để bấu víu vào? Và đứa con, sau những tổn thương từ cuộc hôn nhân cũ của ba mẹ thì đến bây giờ có cơ hội nào lành sẹo cho trái tim? Hay cuối cùng, con xoay hướng nào cũng bị gai xương rồng đâm trúng?
Qua một lần đổ vỡ, cái khao khát mong muốn tìm được một chỗ dựa của người phụ nữ hoàn toàn là chính đáng. Chỉ cần vượt qua được bức tường mà tự xây nên với những người đàn ông khác, họ sẽ thoải mái trao đi cơ hội. Thế nhưng đứng trước quyết định tái hôn, họ cũng phải tỉnh táo tuyệt đối. Chấp nhận và xây dựng một tổ ấm mới không phải là điều dễ dàng, ngược lại khó khăn gấp bội. Trước khi đi bước nữa là sự chuẩn bị kỹ càng hành trang về mặt tình cảm cho cả người chồng, cho con mình và con chung nếu có sau này. Một khi chưa sẵn sàng, thì đừng khoác lên mình chiếc váy cưới bởi sớm muộn cũng thấy chật chội không yên.
Đã một lần sai lầm, thì lần thứ hai phải biết đường để tránh, để lựa chọn điều tốt đẹp hơn. Như lần trước tai nạn vì ổ gà, lần này qua đoạn đường xấu ấy nhớ vặn chậm tay ga để đi cho vững vàng. Đứa trẻ cũng không cần một người bố để trông cho có vẻ… giống với bình thường. Bởi điều con cần nhất, muôn đời là người mẹ chứ không phải là một người bố trên danh nghĩa, sau lời hoa mỹ là kéo con vào bóng tối để đánh đập nhẫn tâm. Con cần một người nói ít làm nhiều, quan tâm con từ những điều giản đơn nhất như sẵn sẵn sàng công kênh con trên vai, không ngại khi mũi dãi của con làm bẩn áo, chịu đựng được tiếng con khóc mỗi ngày… Con hư, bố có thể dạy, nhưng đường hoàng như một người quân tử để con chẳng thấy uất ức, bị bắt nạt.
Nhà văn Trang Hạ có nói: “Làm toán rồi hãy tái hôn”. Hãy xem xét những lý do khiến mình bất an, cân đo đong đếm với những lý do khiến mình thấy hạnh phúc. Chỉ khi cảm thấy bản thân luôn vui vẻ, có giá trị, được tán thưởng và ngưỡng mộ, đứa con được sống trong sự đủ đầy thì dù có người đàn ông bên đời nữa hay không, người phụ nữ nhất định cũng hạnh phúc. Hạnh phúc chắc chắn phải bắt nguồn tự thân chứ không phải mưu cầu điều đó từ người khác. Đặt cuộc sống của mình vào tay người khác và không ngừng hy vọng người ấy sẽ làm cho nó tốt lên, hoàn toàn là một ván bài mà chắc chắn bạn nằm ở cửa dưới.
Hành trình hạnh phúc của mỗi người lại khác nhau. Có người đến nhanh, có người đến chậm, nhưng hãy tin rằng bất kỳ ai cũng xứng đáng có được nó. Chỉ cần bạn vẫn luôn mưu cầu và không ngừng nỗ lực đi lên bằng chính nỗ lực và sự tỉnh táo của mình!